Mình cũng như các bạn, cũng đi làm, cũng có vợ dại con thơ, có cha mẹ già, có gánh lo cơm áo gạo tiền … và có niềm đam mê rất lớn với gà chọi!
Chơi gà từ thời còn mặc quần rách đũng, đến giờ cũng hơn 20 năm với đam mê. Vui buồn, cay đắng, tủi hổ không biết bao nhiêu mà kể. Ngày ấy, nhịn ăn nhịn mặc mãi mới đủ tiền mua con gà con mới nở 10 nghìn, bế đi chọi khắp làng xóm cho tới khi nó đẻ mới thôi. Vì làm gì có tiền, chỉ cần có con gà để chăm sóc (màu đen là tốt nhất). Rồi lớn lên, học hành công việc, có giai đoạn gần 10 năm tưởng chừng niềm đam mê gà chọi đã đi vào quên lãng. Nhưng không, niềm đam mê vốn dĩ đã vào trong máu, thì chỉ tạm thời ngủ quên chứ không hề mai một, VUA HẦU, tên tuổi và sự nghiệp của danh thủ này đã đánh thức và mang cái đam mê ấy trở lại với mình. Đó là khoảng hè năm 2018, giai đoạn đấy mình đang công tác trong Cà Mau, mạng xã hội facebook đưa đẩy thế nào vào nhóm gà chọi, thế rồi cứ ngày ngày lên cơ quan làm việc và hóng tin tức về VUA HẦU. Rồi sau đó tiếp cận và ngày càng bị lôi cuốn bởi những tên tuổi lớn hơn là MESSI, XÁM THẦN, tới cuối năm 2018, VUA HẦU thất thủ, cũng là lúc mình bắt đầu trở lại với đam mê.
Xưa nay mê cái gì là khổ cái đó, mê gái thì khổ vì gái mà mê gà thì khổ vì gà, thế nhưng cái khổ đó là đáng lắm. Chỉ là chúng ta có thu xếp được cái khổ đó hay không mà thôi, nếu thu xếp được, chấp nhận được thì đó là cái giá mà chúng ta phải trả cho sự đam mê, chúng ta hạnh phúc vì điều đó.
Gần đây nhất là cuối tuần trước, mình với thằng bạn trốn vợ con, đội mưa đội nắng đi từ sáng tới trưa chỉ mong được gặp con VUA HẦU (là do mình muốn tranh thủ gặp, vì trộm vía năm nay trời khắc nghiệt, các danh thủ chết nhiều quá, có những danh thủ mình thần tượng và ấp ủ đi gặp như MESSI, Ô LĨNH NAM nhưng không bao giờ còn cơ hội) về nhà ướt như chuột, rồi ốm, mà không dám kể với ai là đi đâu và làm gì. Vì có kể cũng chẳng ai hiểu, ngoại trừ chính mình, hoặc những người anh em bạn bè cùng đam mê với nhau.
Từ những trải nghiệm của bản thân, và cả những điều mắt thấy tai nghe từ anh em chơi gà trên mọi miền, mình thấy điều quan trọng nhất khi đam mê gà chọi là bản thân mỗi người phải tìm được niềm vui từ nó. Nếu không tìm thấy niềm vui, thì chẳng còn đam mê nào cả. Và điều thứ hai, quan trọng không kém, đó chính là không bao giờ để đam mê làm xáo trộn đời sống của chúng ta. Không làm giàu được từ đam mê thì phải chịu, chứ lý gì để nó làm khổ lại mình, cho nên mình sẽ đi sâu vào điều thứ hai nhé:
ĐAM MÊ ĐỂ MANG LẠI NIỀM VUI, ĐỪNG ĐỂ ĐAM MÊ LÀM TA PHẢI KHỔ
THỨ NHẤT: NGƯỜI CHƠI GÀ HAY GẶP CÁI KHỔ GÌ?
– CHĂM GÀ: dặt dẹo, bệnh tật: khổ vãi chưởng, phục dịch nó mà không xong, Suốt ngày phải đóng vai bác sỹ thú y hị hị
– NUÔI GÀ: gà một mớ toàn gà kém chất lượng, bỏ thì tiếc, đá thì không được mà nuôi thì chán, mệt người, thấy gà hàng xóm chỉ muốn thịt con gà nhà
– MUA GÀ: Quá tin người, thiếu hiểu biết trình độ, bị lừa tiền khi mua gà: mua phải gà dở, không đúng với túi tiền bỏ ra
– CHƠI GÀ: chơi gà cửa dưới, đầu ngu chân phập phù, nếm mật nằm gai, ăn đòn chờ ngày giải phóng
THỨ HAI: NGUYÊN NHÂN KHỔ, LÀM THẾ NÀO ĐỂ THOÁT KHỔ KHI CHƠI GÀ?
– NUÔI GÀ: phải học cách nuôi gà, chữa bệnh cho gà từ cơ bản nhất, chưa biết chăm sóc chữa bệnh cho gà thì chưa gọi là biết chơi gà được, cụ thể:
+ Học cách chữa các bệnh cơ bản như: Mốc, bệnh đường hô hấp, bệnh đường tiêu hóa (rất đơn giản, nhẹ thì nên tìm hiểu và học theo các anh em trên mạng, nặng thì ra Trường Chinh chỗ Công ty thuốc thú y xịn mà mua, là sẽ khỏi); đối với bệnh khó chữa thì phải phòng: sưng cụm bàn thì ngâm chân, nấm họng thì ăn sạch sẽ, phòng tụ huyết trùng… Gà sợ gió (chỗ ở thoáng, sạch nhưng hạn chế tối đa gió)…
+ Những nồi nước om, những chai rượu nghệ cơ bản: phải làm được, vì nó dễ mà (tìm trên mạng 5 giây là ra). Tự tay làm những thứ này để phục vụ tình yêu có phải vui ko. Cứ thỉnh thoảng xoa chút rượu nghệ, phun nước chè thì gà nào chẳng đỏ khỏe, đâu có gì cao siêu đâu.
+ Thay đổi tư duy nuôi gà: cái này quan trọng cực kỳ. Nuôi ít mà chất lượng, đừng ham rẻ, sợ đắt mà tiếc tiền rước thứ của nợ 500, 1 triệu về cho mệt người. Nói thẳng là gà hay không bao giờ có giá đó (trừ trường hợp đặc biệt chỗ thân quen kỷ niệm nhau). Anh em bình dân, cứ mua loại 2-3 triêu/con, thay vì mua 2-3 con mỗi con 500, 1 triệu.
Cái này mình khuyên thật, khác biệt lắm anh em ạ, cảm giác nuôi nó khoái hơn, ôm con gà nó tự tin hơn, cưng hơn. Level của anh em cũng lên 1 bậc, mà tính ra lại tiết kiệm, con gà 2-3 triệu nuôi chơi cả vụ lông không chán, mà lại thắng độ, bán lại cũng có giá. Con gà 500, 1 triệu về thử chân thấy ngu là đã muốn thịt rồi, hoặc tiếc tiền thì nuôi trong sự chán nản, tủi nhục. Đi đâu cũng có đứa nó bàn tán: thằng này toàn gà phở chấp gì, nghĩ cũng cay rồi
Anh em nhiều tiền thì dễ hơn rồi, 10 triệu hay 50 triệu miễn cứ đúng giá trị của con gà là mua. Tiêu dùng thông thái là không quan tâm giá bao nhiêu, mà chỉ quan tâm tới giá trị con gà có xứng với đồng tiền bỏ ra hay không?
– NÂNG CAO TRÌNH ĐỘ: gà chọi cũng như mọi việc trong cuộc sống, chúng ta tuyệt đối không nên bảo thủ về bất cứ điều gì, luôn trong tâm thế sẵn sàng nhận khuyết điểm và học hỏi, cầu thị, vì chỉ có như thế chung ta mới tiến bộ được.
+ Nắm được sơ sơ những đặc tính hay dở của con gà: độ nổi, bàn nhẹ ngón thắt, quản loe, lườn sâu xương nặng, bế lên cảm thấy một khối đặc, cần cổ liền lạc => 70% con gà chơi được. Ngón mập, đế dày chân dài to tục, cần cổ rớt rãi, người ngợm lộc xộc như cái thùng rỗng => 90% gà phở (có tý lý thuyết dắt lưng, cũng đỡ)
+ Chịu khó xem bóng bộ những con gà danh thủ: giúp bạn luyện kỹ năng bắt bóng, con gà nó cũng là sinh vật, với kiểu hình đó, tính trạng đó thế nào nó cũng sẽ có đòn lối tương tự, sẽ hay.
+ Chịu khó xem những video clip những con gà hay, danh thủ thi đấu: lối đấy, đòn đấy nó là đẳng cấp, thì phải học, xem nhiều thì phải nhìn ra để mà ghi nhận và áp dụng.
– CẢNH GIÁC VỚI KẺ GIAN BÁN GÀ:
+ Video cắt ghép không chơi, nên xem từ đầu tới cuối (anh em đủ trình độ nhìn đòn lối con gà, nhưng cần xem từ đầu tới cuối, xem lúc gặp khó, lúc bị đánh con gà nó xử lý, chịu đựng ra sao, chứ không chỉ xem lúc con gà được đánh)
+ Đặt tiền cọc trước: không chơi, người bán tử tế sẽ không nhăm nhăm vào túi tiền của bạn, mà sẽ tìm cách sao cho đôi bên hài hòa nhất (cái này tin mình đi). Nếu bạn là người mua tử tế, lý gì bạn cho phép bản thân rơi vào trạng thái bấp bênh, đặt tiền cho một người xa lạ để rồi phải gánh chịu rủi ro mất tiền? Bỏ chuyện đặt cọc đi nhé (trừ khi mối quen, bạn biết rõ người bán là ai, ở đâu, lớ ngớ là bạn tới tận trụ sở công an phường/xã của người bán luôn thì ok)
+ Mua gà về phải lưu ý kiểm tra đế, họng, tình trạng lực, ốm trong, vỡ đòn rồi vực lại
Cũng phải nói lại là anh em mua gà về, cũng phải trung thực, gà hay thì phản hồi là hay. Gà anh em nuôi kém, chơi không đúng (gà mệt gà không đủ lực), ghép không khéo, hoặc gặp con hay hơn thì anh em phải chịu, không được đổ lỗi cho người bán. Mua con gà 5 triệu, về ghép với con gà người ta 7 triệu bị thua, mà gà thua đòn thua lối thì nhìn như gà phở ý, anh em không được kêu than vấn đề đó.
– PHONG CÁCH CHƠI GÀ: phong cách chơi cũng là một nguyên nhân dẫn tới cái khổ cần thay đổi.
+ Anh em cố gắng không chơi con gà cửa dưới (tức là đòn thua, lối thua, bị đánh cho như chó, thỉnh thoảng cãi lại được câu, và hi vọng con kia sẽ tự xì, hoặc trông chờ vào đòn may rủi) chẳng khác gì lấy nhục ăn tiền (mà khả năng mất rất cao) => bỏ đi, đừng chơi kiểu khổ dâm như vậy, nó không sảng khoái tí nào, cứ lom dom tội tội ấy. Chơi con gà cửa trên (đương nhiên đòn, lối, tải, tông anh em phải nhìn được là nó hơn) thì nó sướng như vua, xem nó giã con kia nó mới sướng. Hết hồ ra làm nước cái vèo nhẹ nhõm. Chơi con gà cửa dưới thì nó khổ đủ đường, toàn bị nó đánh, đánh gà mà cứ như đánh vào mặt mình, rồi nghe anh em cửa trên nó gáy, nó chọc, hết hồ thì vội vội vàng vàng ra cấp cứu con gà, khổ ơi là khổ.
+ Gà hay thì hãy ra đường, gà ngu, gà yếu thì cứ cho ở nhà nằm giường đắp chăn. Cái này là sự thật, không bế gà đi thì thôi, đã bế đi ra ngoài là con gà phải đánh được, thậm chí đánh nhanh thắng nhanh, thế nó mới đẳng cấp. 1 năm bế gà ra ngoài 1 lần, nhưng đã bế là con gà phải hay. Tránh tình trạng gà phở, gà ốm yếu (anh em cũng xác định nó phở, nó yếu nhưng ham vui bế đi chọi), xong sau đó nó bị đánh cho như chó làm thịt => cái tiếng nuôi gà phở, gà ngu nó đeo bám anh em mãi mãi
+ Thẳng tay loại bỏ gà kém, gà ngu, gà cửa dưới, thể loại đầu ngu chân phập phù thì cứ thịt đừng tiếc. Vì một thế giới gà chọi đòn hay lối tốt, bền gan chịu tải – bài trừ gà ngu!
+ Học cách ghép gà khôn khéo, đừng quá cậy tài làm con gà thua oan, bản thân mình cũng khổ. Đá vui hay đá độ đều cần, 3-4 thành phải được ít nhất 1-2 thành hãy chơi. Thiện mé thì né loại cứng cao, mà thiện dọc hầu thì đừng va vào gà lối… cái này phải học dài dài nhưng đại khái nó kiểu như thế
– TÌM BẠN MÀ CHƠI: Tìm cho mình những người anh em tốt, để học hỏi cách nuôi, cách chơi gà từ người ấy, anh em tốt với nhau sẽ sẵn sàng chia sẻ gà hay cho mình với giá phải chăng (cái này thực sự quan trọng, và có khi là điều quan trọng nhất, hi). Đương nhiên mình cũng phải đáp lễ và trân trọng những điều người ta dành cho mình, cứ chân thành, cầu thị, có đi có lại thì lúc nào cũng sẽ có người tốt giúp đỡ mình thôi.
Bên cạnh đó, tìm được những người bạn có cùng đam mê, hợp nhau, cùng nhau chia sẻ đam mê, công việc, giúp đỡ nhau trong công việc, cuộc sống cũng là điều vô cùng ý nghĩa.
Trên đây là đôi dòng tâm sự, cũng như một số điều mình học hỏi được, đúc rút ra được để anh em tham khảo. Mục đích cuối cùng vẫn là để cộng đồng gà chọi ngày một văn minh, lớn mạnh, anh em chơi gà đỡ phải khổ, ai cũng có gà hay gà khỏe để được vui vẻ với đam mê nhé!
SigHegel/10/08/2020
Trả lời